Tuổi 20 nhất thiết tìm cho mình một người thầy – một người đỡ đầu
Đó có thể là một người thầy đúng nghĩa, một người anh trải nghiệm, hoặc một cá nhân nổi tiếng… Cậu sẽ tiết kiệm vô khối thời gian, tích lũy được rất nhiều kinh nghiệm, sẽ bớt mò mẫm để có những bước đi đúng đắn từ đầu. Thật tuyệt nếu đó là một người thầy thực thể, cận kề bên cậu. Nếu không có được may mắn đó, hãy chọn một nhân vật trong tiểu thuyết yêu thích làm thầy.
Tuổi 20 cần phải đi, kiếm đủ để đi.
Hãy một lần dọc theo chiều dài đất nước, một lần lang bạt vô định làm kẻ lữ hành cô độc. Đi để thấy những con người khác với thế giới bạn sống. Để thấy quê hương hùng vĩ mà yêu thương. Để va vấp mà trải nghiệm. Và để cảm nhận cô đơn và biết nhớ nhà. Nhớ góc nhỏ thân thương, nhớ người thân ruột thịt. Nhớ nơi bình yên mà quay trở về… Rồi 20 sẽ hiểu gia đình là nơi yêu thương, bao dung nhất.
Tuổi 20 cần một chút ngông
Hiếu thắng, đó không hẳn là nhược điểm. Đôi lần tính cách đó sẽ giúp cậu tiến bộ rất nhanh. Nhưng để tiến dài hơn, nhớ học một chút “Khôn”. Khôn trong chữ khôn ngoan… Rồi 20 sẽ biết khôn sau những lần dại dột, ngông nghênh. Tuổi 20, cậu sẽ học được cách gan góc trước mọi nỗi đau. Cũng mạnh mẽ hơn, sẵn sàng đương đầu hơn. Đó là thời khắc cậu học được hai chữ: trưởng thành!
Tuổi 20 đừng tự làm mình đau
Đừng ủy mị cầu xin yêu thương của người khác. Tha thứ, im lặng và lãng quên là cách trả thù tốt nhất cho ai đó đã từng làm tổn thương cậu. Cứ “im thin thít và lặn mất tăm” biến kẻ ấy thành số 0 trong cuộc đời cậu; dẫu có yêu thương, cũng không bao giờ cho một người có cơ hội làm đau cậu đến lần thứ 2.
Tuổi 20 - hãy sống trọn vẹn không hối tiếc…
Nhận xét
Đăng nhận xét